Mirae Asset vừa có cập nhật triển vọng ngành dầu khí trong đó cho rằng sau một thời gian dài tuân thủ nghiêm ngặt các cam kết cắt giảm sản lượng, Ả Rập Saudi – quốc gia xuất khẩu dầu lớn nhất thế giới – đang từng bước nới lỏng chính sách hạn chế nguồn cung. Sản lượng của nước này đã ghi nhận mức tăng liên tục trong các tháng gần đây, đánh dấu sự đảo chiều sau hai năm giảm mạnh (2023: –8,3%; 2024: –6,6%).
Động thái này diễn ra trong bối cảnh OPEC+ triển khai lộ trình dỡ bỏ dần mức cắt giảm tự nguyện 2,2 triệu thùng/ngày từ tháng 4/2025, nhằm giành lại thị phần trước làn sóng tăng trưởng sản lượng ngoài khối, đặc biệt từ Mỹ.
Tại Mỹ, sản lượng dầu đá phiến được dự báo tiếp tục mở rộng trong nhiệm kỳ tổng thống thứ hai của ông Donald Trump, nhờ chính sách “ưu tiên độc lập năng lượng” và việc cắt giảm các khoản hỗ trợ cho năng lượng tái tạo. Những yếu tố này được kỳ vọng sẽ làm gia tăng áp lực dư cung đối với thị trường toàn cầu trong nửa cuối năm.
Ở chiều ngược lại, tăng trưởng nhu cầu dầu toàn cầu đang chậm lại rõ nét, dẫn đầu bởi Trung Quốc – quốc gia tiêu thụ dầu lớn thứ hai thế giới. Trong thời gian qua, nhu cầu tại Trung Quốc giảm tốc đáng kể (2023: +2,2%; 2024: +0,7%)do tăng trưởng kinh tế suy yếu và sự gia tăng nhanh chóng của xe điện – vốn đang thay thế một phần nhiên liệu hóa thạch truyền thống.
Nỗi lo về eo biển Hormuz tiếp tục được xem là “gót chân Achilles” của thị trường dầu mỏ toàn cầu. Đây là tuyến vận chuyển chiến lược, với khoảng 20% lưu lượng dầu thô và LNG toàn cầu đi qua mỗi ngày.
Theo ước tính của Cơ quan Thông tin Năng lượng Hoa Kỳ (EIA), Saudi Aramco hiện sản xuất khoảng 9 triệu thùng/ngày, trong đó gần 5,5 triệu thùng/ngày phụ thuộc vào tuyến vận tải qua Hormuz. Tuy nhiên, chỉ khoảng 47% sản lượng này có thể chuyển hướng sang tuyến khác, trong khi phần còn lại sẽ chịu ảnh hưởng trực tiếp nếu căng thẳng leo thang – tương đương khoảng 2–3% tổng nhu cầu dầu mỏ toàn cầu.
Trong bối cảnh tổng tiêu thụ dầu toàn cầu dao động quanh mức 103–104 triệu thùng/ngày, bất kỳ sự cố vận chuyển nào tại Hormuz đều có thể gây ra cú sốc nguồn cung tức thời, đẩy giá dầu tăng mạnh trong ngắn hạn. Thực tế, rủi ro địa chính trị tại Trung Đông đã góp phần duy trì giá dầu Brent quanh vùng 65–70 USD/thùng, bất chấp việc OPEC+ đang dần nới lỏng sản lượng.•
Trong phần còn lại của năm 2025, Mirae Asset dự báo giá dầu Brent sẽ duy trì ổn định trong vùng 68 USD/thùng, bất chấp xu hướng nới lỏng nguồn cung từ cả OPEC+ và Mỹ. Mức cân bằng hiện tại phản ánh sự trung hòa giữa hai yếu tố đối lập: áp lực giảm giá đến từ sản lượng gia tăng, và lực đỡ giá từ nhu cầu phục hồi theo mùa cùng rủi ro địa chính trị tại Trung Đông.

Tại Việt Nam, đầu tư thượng nguồn đã tăng đáng kể từ vùng đáy năm 2020, qua đó chính thức chấm dứt “mùa đông” của ngành.
Giá trị thực hiện đầu tư thượng nguồn năm 2024 của PVEP đã tăng gấp 4 lần so với thời điểm 2020, với hơn 10.382 tỷ đồng được giải ngân. Trong khi đó, tính tới thời điểm nửa đầu năm 2025, con số này đã đạt mức 7.034 tỷ đồng tăng 54%.
Lượng giải ngân đầu tư được kỳ vọng sẽ gia tăng mạnh trong thời gian tới khi ước tính tổng giá trị đầu tư lũy kế tại các dự án trọng điểm đạt khoảng 10,8 tỷ USD. Hiện tại, các dự án như Sư Tử Trắng 2B, Lạc Đà Vàng, Lô B đều đang đặt mục tiêu đón dòng sản phẩm đầu tiên vào giai đoạn 2027. Vì vậy, trong giai đoạn 2025-2027, ước tính sẽ có ít nhất 3,1 tỷ đô được trực tiếp giải ngân tập trung vào hạng mục phát triển hạ tầng của các dự án.
Sự bùng nổ trở lại của hoạt động khai thác dầu khí là tín hiệu tích cực đối với các nhà cung cấp dịch vụ thượng nguồn, bao gồm các nhà thầu EPCI, đơn vị giàn khoan và các công ty dịch vụ kỹ thuật liên quan. Khối lượng công việc lớn trong giai đoạn tới được kỳ vọng sẽ đảm bảo nguồn thu ổn định cho nhóm doanh nghiệp này. Qua đó, các doanh nghiệp dịch vụ dầu khí đang nổi lên như những cái tên hàng đầu hưởng lợi trong làn sóng đầu tư mới.
Trong đó, PVS là cái tên nổi bật với tiềm năng vượt trội. Theo thông tin công bố, PVS đã trúng thầu phần lớn các gói thi công hạ tầng quan trọng tại các dự án lớn, với tổng giá trị hợp đồng ròng theo ước tính lên tới khoảng 1,5 tỷ USD – gấp 6 lần do với mức doanh thu bình quân của mảng thi công hạ tầng dầu khí trong 3 năm vừa qua chỉ ở mức khoảng 250 triệu đô.